Video “I Take Too Many Notes” là một màn thú nhận vừa hài hước, vừa cay đắng của một người từng là con nghiện “ghi chú mọi thứ” — và giờ nhận ra… mình chẳng dùng lại gần như bất kỳ ghi chú nào.


🧠 

Nội dung chính:

1. 

Vấn đề không nằm ở công cụ, mà ở lý do ghi chú

  • Ghi chú là công cụ, không phải mục tiêu.
  • Người nói từng dành hàng giờ để tạo hệ thống siêu xịn, siêu liên kết, siêu gọn — rồi không đụng đến nữa.
  • Vấn đề là: ghi chú để cảm thấy mình đang học, chứ không phải để thực sự sử dụng kiến thức.

2. 

Sự thật đau lòng: Đa số ghi chú sẽ không bao giờ được dùng lại

  • Bộ não không hoạt động kiểu “tìm lại thông tin” như một máy tìm kiếm.
  • Thay vào đó, ta nhớ thứ mình đã suy nghĩ kỹ, áp dụng hoặc dạy lại cho người khác.

3. 

Giải pháp: Ghi ít, nghĩ nhiều

  • Chỉ nên ghi chú khi:
    • Bạn cần nhớ để hành động cụ thể.
    • Nó kích thích bạn viết lại bằng lời của mình.
    • Nó phục vụ một dự án bạn đang thực hiện thực sự.

4. 

Chuyển từ “lưu trữ tri thức” sang “biến tri thức thành hành động”

  • Thay vì hỏi “làm sao lưu giữ thông tin này?”, hãy hỏi:
    • “Thông tin này có thay đổi hành động của tôi không?”
    • “Tôi có thể áp dụng nó vào việc gì cụ thể?”

🧹 

Thông điệp kết luận:

“Ghi chú không phải là sưu tầm. Ghi chú là phụ tá cho tư duy sống.”

Nếu bạn ghi lại mọi thứ nhưng chẳng bao giờ quay lại đọc — có thể bạn không cần ghi nữa. Bạn cần hành động.