Điều gì còn lại cho giáo dục khi AI làm hộ hết mọi thứ?

1. Tại sao phải giáo dục? (The “Why”)

Đây là câu hỏi gốc rễ: nếu AI làm được hết bài tập, viết luận, giải toán, thì giáo dục còn để làm gì?

Rebecca trả lời bằng cách chuyển trọng tâm:

  • Không phải để “nhét kiến thức” nữa.
  • Mà để dạy trẻ sống trong thế giới bất định.
  • Cụ thể hơn:
    • Biết sống với người khác (kỹ năng xã hội)
    • Hiểu bản thân (nhận thức, định hướng cá nhân)
    • Có năng lực học suốt đời (vì thế giới đổi liên tục)
    • Biết làm điều khó, vượt trở ngại (rèn ý chí)

👉 Giáo dục không còn là “nhồi sọ để thi,” mà là rèn luyện khả năng thích nghi, suy nghĩ độc lập, sống có mục tiêu.


2. Trẻ học như thế nào? (The “How”)

Ezra và Rebecca đồng ý: giáo dục hiệu quả không đến từ bảng đen và bài giảng, mà từ sự gắn kết cá nhân và động lực nội tại.

Trẻ học tốt nhất khi:

  • Chúng hứng thú thật sự với chủ đề
  • Cảm thấy có quyền chủ động (agency)
  • Có người lớn hướng dẫn nhưng không ép buộc
  • Được kết nối cảm xúc và lý trí với bài học

👉 Học không phải là nhận lệnh, mà là khám phá. AI không thể dạy trẻ điều đó – chỉ con người mới làm được.


3. Trẻ nên học cái gì? (The “What”)

Rebecca khuyến nghị bỏ tư duy “học để thi,” chuyển sang “học để sống.”

Cần tập trung vào:

  • Tư duy phản biện, giải quyết vấn đề
  • Kỹ năng giao tiếp, tranh luận, hợp tác
  • Khả năng nhận biết thông tin thật/giả
  • Kiến thức nền vừa đủ để tự học tiếp
  • Tư duy sáng tạo, linh hoạt

Đặc biệt: trẻ cần học cách “tự học” – vì không ai đoán trước tương lai sẽ cần kỹ năng gì cụ thể.

👉 Thay vì học một bộ kỹ năng chết, trẻ cần học cách “học bất cứ kỹ năng nào khi cần.”


Tóm lại, giáo dục tương lai không phải để dạy những gì AI chưa làm được, mà để rèn luyện những gì AI không bao giờ làm được: động lực, nhận thức, tư duy độc lập, kết nối người – những thứ làm nên “con người.”